242000₫
hi88 casion Năm 1928, bảy tuổi, Nguyễn Ngu Í phải xa gia đình vào Sài Gòn, học tiểu học ở trường Phú Lâm (Chợ Lớn). Năm 1934-1938, học trường trung học Pétrus Ký. Năm 1941, 20 tuổi, ông đang theo học Trường Sư phạm thì bệnh tâm thần phát xuất lần đầu, phải vào nhà thương Chợ Quán chữa trị. Năm 1942, khỏi bệnh, ông bỏ học và bắt đầu bước chân vào nghề văn, nghề báo.
hi88 casion Năm 1928, bảy tuổi, Nguyễn Ngu Í phải xa gia đình vào Sài Gòn, học tiểu học ở trường Phú Lâm (Chợ Lớn). Năm 1934-1938, học trường trung học Pétrus Ký. Năm 1941, 20 tuổi, ông đang theo học Trường Sư phạm thì bệnh tâm thần phát xuất lần đầu, phải vào nhà thương Chợ Quán chữa trị. Năm 1942, khỏi bệnh, ông bỏ học và bắt đầu bước chân vào nghề văn, nghề báo.
Trong một lần đi tuần tra, Lôi Hoành bắt được Lưu Đường đang ngủ trong miếu Linh Quan vì nghi ngờ ông là đạo sĩ Công Tôn Thắng giả dạng hoặc là kẻ cướp trên Lương Sơn Bạc xuống lộng hành. Khi đó trời đã tối, ông bèn cùng Tống Giang giải Lưu Đường đến thôn Đông Khê tạm ngủ nhờ ở nhà Tiều Cái. Sáng hôm sau, Lôi Hoành ra ngoài định áp giải Lưu Đường về huyện Vận Thành thì ông ngạc nhiên khi thấy Tiều Cái quát mắng Lưu Đường, còn Lưu Đường thì cứ rập đầu xin tha lỗi. Tiều Cái giả bộ gọi Lưu Đường là cháu gọi mình bằng cậu và đặt cho cái tên giả là Vương Tiểu Tam, Lôi Hoành tưởng là cháu Tiều Cái thật nên không bắt Lưu Đường nữa. Tiều Cái có đưa cho Lôi Hoành một ít bạc làm lộ phí, Lưu Đường biết được nên hậm hực chạy đến lấy cớ đòi lại tiền để đánh nhau với Lôi Hoành một trận cho hả giận. Ngô Dụng chạy đến can ngăn cả hai mà không được. Sau cùng Tiều Cái phải chạy đến ngăn Lưu Đường lại và suýt nữa trúng đao của thằng cháu. Tiều Cái xin lỗi Lôi Hoành và làm bộ lôi cháu về răn dạy.