751000₫
kubet im Bankotsu (蛮骨, Cốt Ác - Man Cốt) là thủ lĩnh của Bảy Vong Hồn, cũng là thành viên mạnh nhất nhóm, anh rất quan tâm đến các thành viên trong nhóm. Vũ khí của Bankotsu là một thanh kiếm tên Banryu (蛮竜), nó đã giết được 1000 yêu quái và 1000 lãnh chúa để có được sức mạnh từ yêu khí phát ra do sự oán hận của những oan hồn chết dưới lưỡi kiếm này. Sau một cuộc chiến với Inuyasha, Banryu đã bị nứt; Kanna đã chỉ cho anh biết cách tăng sức mạnh và làm liền viết nứt cho thanh kiếm bằng hai mảnh ngọc Tứ Hồn của Kagome mà Renkotsu đã cướp. Khi nhóm Inuyasha đến núi Bạch Linh Sơn (Hakurei), Bankotsu đã giết và lấy các mảnh ngọc của Renkotsu vì hắn đã phản bội nhóm. Bankotsu là thành viên cuối cùng trong Bảy Vong Hồn còn sống, nhưng anh cũng bị đánh bại bởi Bộc Lưu Phá của Inuyasha.
kubet im Bankotsu (蛮骨, Cốt Ác - Man Cốt) là thủ lĩnh của Bảy Vong Hồn, cũng là thành viên mạnh nhất nhóm, anh rất quan tâm đến các thành viên trong nhóm. Vũ khí của Bankotsu là một thanh kiếm tên Banryu (蛮竜), nó đã giết được 1000 yêu quái và 1000 lãnh chúa để có được sức mạnh từ yêu khí phát ra do sự oán hận của những oan hồn chết dưới lưỡi kiếm này. Sau một cuộc chiến với Inuyasha, Banryu đã bị nứt; Kanna đã chỉ cho anh biết cách tăng sức mạnh và làm liền viết nứt cho thanh kiếm bằng hai mảnh ngọc Tứ Hồn của Kagome mà Renkotsu đã cướp. Khi nhóm Inuyasha đến núi Bạch Linh Sơn (Hakurei), Bankotsu đã giết và lấy các mảnh ngọc của Renkotsu vì hắn đã phản bội nhóm. Bankotsu là thành viên cuối cùng trong Bảy Vong Hồn còn sống, nhưng anh cũng bị đánh bại bởi Bộc Lưu Phá của Inuyasha.
Đầu năm 1930 ông được thả. Thống đốc Thừa Thiên mời ông nhận một chức quan nhưng ông từ chối thẳng thừng và bị quản thúc ở địa phương. Ông mang vật dụng lên ăn ở tại mộ cha mấy ngày đêm để chịu tang bù lại những ngày bố mất, ông bị bắt giam. Mộ cha đặt tại nơi ông đã chọn, trên ngọn đồi nhỏ gần khu lăng Khải Định, ngày ấy còn rất hoang vắng, có nhiều thú dữ. Khi 13 nhà cách mạng Quốc dân đảng của Nguyễn Thái Học bị xử tử, ông đã làm lễ truy điệu tại sân nhà cùng với các trí thức và học trò trong vùng, trong đó có Nguyễn Chí Diểu. Bị bắt lại, ông bị giam ở lao Thừa Thiên. Vì đã chớm bị lao phổi, hàng ngày lính xích tay ông dẫn đi chữa bệnh. Bị nghi ngờ là đã tham gia đảng cộng sản, ông bị đày lên ngục Kon Tum, là một trong những tù chính trị đầu tiên ở nhà ngục này, cùng với lớp lớp tù nhân làm đường ở Đắc Tô. Bị bệnh nặng, sắp chết, mùa hè năm 1932 được thả về quê, sau 25 ngày thì mất ở nhà ngày 14-7 Nhâm Thân (15-8-1932).