754000₫
w88 mới nhât Các phát hiện khảo cổ học về các cấu trúc phòng thủ và các nhà thờ ban đầu ở khu vực Stari Ras có niên đại từ thế kỷ thứ 4 đến thế kỷ thứ 6, tương ứng với lời dẫn chứng của nhà sử học Byzantine Procopius, người đã viết rằng lâu đài La Mã ở Arsa nằm ở tỉnh Dardania đã được cải tạo lại dưới thời trị vì của hoàng đế Justinianus I (527-565). Ras trong từ tiếng Slav bắt nguồn từ Arsa thông qua hoán vị. Một giáo phận bao gồm các phần của Serbia có lẽ được thành lập ở Ras xung quanh khoảng thời gian diễn ra Công đồng Constantinopolis IV (869/70) và Công đồng Constantinople IV (879/80). Đến thế kỷ 10, hoàng đế Konstantinos VII viết trong tác phẩm ''De Administrando Imperio'' của ông đề cập đến Rasa như một khu vực biên giới giữa Bulgaria và Serbia từ cuối thế kỷ thứ 9. Nghiên cứu mới hơn chỉ ra rằng vào cuối thế kỷ thứ 9, nó là một phần của Đệ Nhất Đế quốc Bulgaria. Từ thời kỳ đó trở đi, nó thuộc quyền cai trị của nhiều người khác nhau. Hoàng đế Đông La Mã Ioannes I Tzimiskes tái lập quyền kiểm soát Ras vào năm 971 và thành lập tỉnh Ras và người đứng đầu được gọi là ''Protospatharios''. Đến năm 976, nhà nước Bulgaria đã giành lại Ras, nhưng Basíleios II sau đó đã chiếm lại nó vào khoảng năm 1016-18. Trong các điều lệ hoàng gia được đặt ra bởi Basíleios vào năm 1019 và 1020, trao quyền pháp lý của khu vực này cho Tổng giám mục Ohrid và trụ sở của giám phận Ras nằm tại Nhà thờ các Thánh Phêrô và Phaolô. Nó vẫn là một khu vực biên giới của Đông La Mã cho đến khi Ioannes II Komnenos để mất khu vực này trong Chiến tranh Đông La Mã-Hungary từ năm 1127 đến 1129. Pháo đài Ras sau đó bị quân đội Serbia thiêu rụi. Chỉ huy cuối cùng của pháo đài sau đó đã bị hoàng đế trừng phạt vì thất thủ. Trong cuộc chiến tiếp theo từ năm 1149–51, người Đông La Mã đã chiếm lại được Ras.
w88 mới nhât Các phát hiện khảo cổ học về các cấu trúc phòng thủ và các nhà thờ ban đầu ở khu vực Stari Ras có niên đại từ thế kỷ thứ 4 đến thế kỷ thứ 6, tương ứng với lời dẫn chứng của nhà sử học Byzantine Procopius, người đã viết rằng lâu đài La Mã ở Arsa nằm ở tỉnh Dardania đã được cải tạo lại dưới thời trị vì của hoàng đế Justinianus I (527-565). Ras trong từ tiếng Slav bắt nguồn từ Arsa thông qua hoán vị. Một giáo phận bao gồm các phần của Serbia có lẽ được thành lập ở Ras xung quanh khoảng thời gian diễn ra Công đồng Constantinopolis IV (869/70) và Công đồng Constantinople IV (879/80). Đến thế kỷ 10, hoàng đế Konstantinos VII viết trong tác phẩm ''De Administrando Imperio'' của ông đề cập đến Rasa như một khu vực biên giới giữa Bulgaria và Serbia từ cuối thế kỷ thứ 9. Nghiên cứu mới hơn chỉ ra rằng vào cuối thế kỷ thứ 9, nó là một phần của Đệ Nhất Đế quốc Bulgaria. Từ thời kỳ đó trở đi, nó thuộc quyền cai trị của nhiều người khác nhau. Hoàng đế Đông La Mã Ioannes I Tzimiskes tái lập quyền kiểm soát Ras vào năm 971 và thành lập tỉnh Ras và người đứng đầu được gọi là ''Protospatharios''. Đến năm 976, nhà nước Bulgaria đã giành lại Ras, nhưng Basíleios II sau đó đã chiếm lại nó vào khoảng năm 1016-18. Trong các điều lệ hoàng gia được đặt ra bởi Basíleios vào năm 1019 và 1020, trao quyền pháp lý của khu vực này cho Tổng giám mục Ohrid và trụ sở của giám phận Ras nằm tại Nhà thờ các Thánh Phêrô và Phaolô. Nó vẫn là một khu vực biên giới của Đông La Mã cho đến khi Ioannes II Komnenos để mất khu vực này trong Chiến tranh Đông La Mã-Hungary từ năm 1127 đến 1129. Pháo đài Ras sau đó bị quân đội Serbia thiêu rụi. Chỉ huy cuối cùng của pháo đài sau đó đã bị hoàng đế trừng phạt vì thất thủ. Trong cuộc chiến tiếp theo từ năm 1149–51, người Đông La Mã đã chiếm lại được Ras.
Trước chiến tranh năm 2020, nước cộng hòa phát triển ngành du lịch hướng tới Armenia và cộng đồng người Armenia hải ngoại. Nước cộng hòa này nhận lượng khách du lịch tăng mạnh trong vài năm trước đó nhờ có nhiều điểm tham quan văn hóa tại Artsakh. Trước cuộc chiến năm 2020 có chín khách sạn tại Stepanakert. Cơ quan phát triển Artsakh cho biết có 4.000 khách du lịch đến thăm Artsakh vào năm 2005. Con số này tăng lên 8.000 vào năm 2010 (không bao gồm du khách đến từ Armenia). Cơ quan này hợp tác với Cơ quan Phát triển Du lịch Armenia (ATDA) vì Armenia là cách duy nhất mà khách du lịch (chủ yếu là người dân tộc Armenia) có thể tiếp cận Artsakh. Bộ Ngoại giao Artsakh ghi nhận việc mở rộng liên tục về khu vực địa lý của du khách. Cơ sở hạ tầng du lịch được phát triển xung quanh các địa điểm như các tu viện trưng bày lịch sử Armenia trong khu vực, còn các địa điểm Hồi giáo hiếm khi được khôi phục, trong khi một số thành phố ma và khu vực gần tiền tuyến không cho phép khách du lịch.