387000₫
suge789 Lần đầu ông trở thành Thủ tướng là vào ngày 1 tháng 11 năm 1990, trên nền tảng một chính phủ bảo thủ và một sự kết thúc với tham nhũng. Nhiệm kỳ này của ông đã bị gián đọan ngày 18 tháng 4 năm 1993, khi Tổng thống Ghulam Ishaq Khan đã sử dụng quyền dự trữ theo quy định của Tu chính án 8 để giải tán Quốc hội và bổ nhiệm Mir Balakh Sher Mazari làm Thủ tướng lâm thời. Chưa đến 6 tuần sau, Tòa án tối cao bãi bỏ quyết định của Tổng thống, tái lập Quốc hội và đưa Sharif trở lại quyền lực ngày 26 tháng 5 năm 1993. Sharif từ chức cùng với Tổng thống Ghulam Ishaq Khan ngày 18 tháng 7 năm 1993, sau khi có hiềm khích với Tổng thống, người đã cáo buộc ông tham nhũng. Moin Qureshi đã trở thành Thủ tướng lâm thời và ngay sau đó đã được kế nhiệm bởi Benazir Bhutto, người được bầu vào chức này ngày 19 tháng 10 năm 1993.
suge789 Lần đầu ông trở thành Thủ tướng là vào ngày 1 tháng 11 năm 1990, trên nền tảng một chính phủ bảo thủ và một sự kết thúc với tham nhũng. Nhiệm kỳ này của ông đã bị gián đọan ngày 18 tháng 4 năm 1993, khi Tổng thống Ghulam Ishaq Khan đã sử dụng quyền dự trữ theo quy định của Tu chính án 8 để giải tán Quốc hội và bổ nhiệm Mir Balakh Sher Mazari làm Thủ tướng lâm thời. Chưa đến 6 tuần sau, Tòa án tối cao bãi bỏ quyết định của Tổng thống, tái lập Quốc hội và đưa Sharif trở lại quyền lực ngày 26 tháng 5 năm 1993. Sharif từ chức cùng với Tổng thống Ghulam Ishaq Khan ngày 18 tháng 7 năm 1993, sau khi có hiềm khích với Tổng thống, người đã cáo buộc ông tham nhũng. Moin Qureshi đã trở thành Thủ tướng lâm thời và ngay sau đó đã được kế nhiệm bởi Benazir Bhutto, người được bầu vào chức này ngày 19 tháng 10 năm 1993.
Cuối năm 209, Giang Lăng cuối cùng cũng rơi vào tay quân đội của Chu Du, phần lãnh thổ do Tào Tháo kiểm soát ở Kinh Châu thu hẹp chừng 160 km về phía Tương Dương. Sau trận Xích Bích, trong các lần đụng độ với quân Tào do Tào Nhân chỉ huy, lực lượng của Tôn Quyền chịu thiệt hại lớn hơn nhiều so với lực lượng của Lưu Bị. Thiệt hại đó cộng thêm cái chết của Chu Du năm 210 đã khiến quân Đông Ngô mất lợi thế ở Kinh Châu và để cho lực lượng của Lưu Bị dần dần kiểm soát toàn bộ phần đất chiến lược và được phòng thủ ở đây. Quyền kiểm soát Kinh Châu vừa giúp Lưu Bị lần đầu tiên có được vị thế của một chư hầu mạnh đồng thời mở ra con đường tiến vào đất Thục.